Thứ Năm, 13 tháng 8, 2009

Ba tôi"Chú sáu Oanh"


Ba là người lo cho con theo cách của một người khép kính và tình cảm của ba không thể hiện như mẹ.Chắc có lẽ vậy nên những đứa con vô tình hay cố ý không nhận ra được đằng sau vẻ mặt nghiêm nghị ấy là một tình cha vô bờ bến.
"Chú Sáu Oanh"cái tên thân mật mà mọi người thường gọi.Năm nay chú sáu tròn 50 tuổi.Người chú gầy vì trải qua những tháng ngày cơ cực và lo cho cái gia đình chú.Chú cực khổ từ năm 15 tuổi.Chú là con thứ 6 trong đại gia đình 12 người.Chú từng lái ghe cho nhà chú và chú bơi rất giỏi,chú đã tập bơi cho đứa con gái của chú nhưng nó không tài nào bơi được dù có chú bên cạnh.Thời đó,chú phong độ với mái tóc dài lãng tử và là một tay bợm rượu.Thời trai trẻ chú đẹp trai và hát rất hay,mỗi lần có phong trào ca nhạc của phường là có chú.Chú xong xáo và cũng đôi lúc nông nỗi vì cái tuổi đôi mươi của chú.Chú cũng từng học khiêu vũ,nhưng cái máu văn nghệ nó không lớn để chú từ bỏ cái thực tại.Và đến lúc chú phải lấy vợ.Thương cho chú anh em trong nhà ai cũng có một đám cưới long trọng và đầy đủ.Riêng chú thì không.Vợ chú được mẹ ruột may cho chiếc ao dài màu đỏ(bây giờ nó vẫn còn mà thời gian đã làm cho nó rút ngắn lại)Trong ngày cưới vợ chú chỉ mặc duy nhất một chiếc áo dài đó.Rước dâu về một ngày,chỉ vì cho là tuổi hai người không hợp nên ba má chú không cho ở.Hai người đành dắt nhau lên nhà má vợ.Và lúc này chú không có việc gì làm ,vì nhà ba mẹ chú đã bán ghe mất rồi.Thế là một tay má vợ phải gánh luôn chàng rể.Một thời gian,chú chạy xe ba bánh để chở hàng.Cực nhọc là thế nhưng chú vẫn vui và hồi hợp chờ đón một hoàng tử ra đời.Ở được một năm,sắp có cô công chúa thì gia đình chú chuyển nhà gần ba má chú(chỗ ở hiện nay).Nói nhà cho sang,chứ đó chỉ là một túp liều chỉ đủ kê một cái giường để cho vợ và cô công chúa bé nhỏ nằm mà thôi.Thời đó,người ta đi vượt biên rất nhiều,chú cũng không ngoại lệ,hai lần đầu chú đi thất bại,lần thứ ba chú có thể đi được nhưng không hiểu sao chú không đi.Và kể từ đó,chú có biệt danh là "Việt Kiều" .Rồi cái nhà cũng được xây lên tuy nó chỉ là căn nhà cấp bốn nhưng đó là thành quả lao động của gia đình chú.Và lúc này cả nhà lại hân hoan chào đón một cô công chúa thứ hai.Cái nhà bằng tuổi con gái út của chú.Không ai có thể sống trong niềm hạnh phúc mãi.Chú cũng vậy.Có một thời chú thất nghiệp và không ai giúp đỡ chú.Chú rơi vào bế tắc.Và ai bảo sao chú làm nấy.Chú nghe lời thầy địa lý nào đó bảo chôn cái nồi nhôm xuống đất một tháng sau đào lên sẽ thấy vàng.Khi nghe xong vừa trách vừa thương cho chú,vì thời đó những đứa con của chú quá nhỏ nên không hiểu được nỗi lòng của chú.Chỉ một mình chú.Và chú chạy xe ba gác máy.Không hiểu sao con gái út của chú nó không cho chú đề vào sổ liên lạc của nó là chú chạy xe ba gác máy.Chắc nó ngại với tụi bạn nó.Chú một mình trên chiếc xe ba gác dù trời mưa hay giữa đêm khuya.Chú vẫn làm và nghĩ về những đứa con của chú.Tụi nó ngủ niệm ấm chăn êm mà không thề biết chú đang một mình co ro trên chiếc xe ba gác ấy.Và chiếc xe ba gác cứ mỗi lần tết đến là tài xế bắc đắc dĩ của các con và những đứa trẻ ở xóm chú.Quần áo của chú chỉ đếm trên đần ngón tay.Mà chú vẫn cười vì chú vui khi nghe người khác khen về những đứa con của chú.Chú nói với con chú:"Dù ai nói gì thì tụi con vẫn là những cô công chúa nhỏ của ba".Chiếc xe đạp là người bạn của chú,chú đã đèo những đứa con trên chiếc xe đạp đó,và giờ đây nó lại là phương tiện cho chú đi làm.Chú đã khóc rất nhiều khi đứa con đầu của chú ra đi.Và đôi lúc những người hiện tại đôi lúc lên án chú về sự ra đi của con chú.Những đứa con bất hiếu đôi lúc nói dối chú và bỏ ngoài tai những lời nói của chú.
Tụi nó còn có ngày để người khác chúc mừng sinh nhật,còn chú và vợ chú thì không.
"Những người sinh thành đã ban tặng cho ta một hình hài và cả trái tim họ.Cuộc đời họ hình như xuyên suốt cả quá trình của mình.Thì tại sao mình không lấy trái tim đáp lại,đừng nghĩ đây là trách nhiệm.Vì nếu đó là trách nhiệm thì rất nặng nề,và tin rằng họ sẽ không cần cái sự đỗ lỗi cho cái trách nhiệm đó".
Và giờ những đứa con của chú đã lớn,tuy tụi nó chưa làm được gì.Nhưng nó sẽ cố gắng và không làm chú thất vọng.Tuy không làm gì lớn lao nhưng tụi nó sẽ sống tốt.
Tuy chiếc xe ba gác giờ không còn nhưng đó sẽ là kỷ niệm đẹp về một thời chú và những lần tết đến cùng chú thì hụt tô điểm nó để chở tụi nhỏ đi chơi.
Mỗi lần có lỗi những đứa con của chú không bao giờ nói lời xin lỗi,lời xin lỗi sao nặng nề và khó nói thế.Chỉ biết im lặng và để thời gian xoá dần.
Con thương ba nhiều lắm!
Con gái của ba.♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥!

1 nhận xét:

  1. Không thể không chạnh lòng khi đọc entry của bạn.Tình cảm ba mẹ là vậy "cao hơn trời, rộng hơn biển",ngôn ngữ ko thể diễn tả hết những tình nghĩa mà ba mẹ đã dành cho chúng ta.Cái mà ba mẹ mong ở con cái không phải là sự đáp đền, chỉ mong nhìn thấy những đứa con ngoan trưởng thành mạnh khoẻ.Có người ba như "Chú sáu Oanh" là niềm hạnh phúc cho bạn rồi,mình cảm nhận ba bạn đã không ngừng phấn đấu cho cuộc sống của gia đình bạn. Bạn cũng ráng cố gắng bạn nhé. Mong bạn luôn lạc wan, vui vẻ.
    Kí tên: ♥†♥†♥†

    Trả lờiXóa