Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009

Một thoáng qua

Đã 6 năm kể từ ngày anh và nó vô tình gặp nhau.Không biết anh còn nhớ ngày đó không? Chứ nó thì nhớ như in cái ngày tình cờ ấy.Anh và nó chỉ nói chuyện chưa tới hai câu.Mà không hiểu sao kể từ ngày ấy anh lại gặp nó thường xuyên hơn.Lần nào xuất hiện vẫn cái áo sơ mi màu vàng,cái màu mà anh và nó tình cờ gặp nhau.Mà cũng ngộ Anh và nó là hai con người hoàn toàn khác,khác xa về mọi mặc.Đến nỗi người ta phải nói:"con này sướng mới gặp được anh".Vậy mà anh vẫn tìm mọi cách tiến gần tới nó,nhiều lúc nó cố tình xa lánh anh.Và anh cũng biết điều đó,nhưng không hiểu sao anh cứ mặc.Gặp nó anh đều nở một nụ cười ,một nụ cười thật ấm ấp.Nó đã nhiều lần hỏi anh :'tại sao là nó?".Anh chỉ cười:"Chắc tại tính cách của Dữ khác với họ,Và ai tinh tế lắm mới thấy được vẻ đẹp thực sự của Dữ". Tên nó đâu phải Dữ vậy mà gặp nó anh đều gọi là Dữ.Không biết nó có dữ như người ta nói không,chứ xem ra nó hiền lắm.Tính nó xưa nay không sao bỏ được.Nó chỉ vô tình chê bộ râu của anh (mà những người sành điệu khi đó thường để).Vậy mà anh cũng tém gọn nó trước sự ngỡ ngàng của mọi người và nhất là bạn bè anh.Không hiểu sao,anh đã chăm chút nó lâu cỡ nào vậy mà..........chỉ vì lời nói.Nó biết anh muốn tìm hiểu nó nhiều hơn nhưng hoàn cảnh lúc đó và mặc cảm của nó quá lớn đã nén lòng của nó,không cho nó đáp lại tình cảm của anh,.Nó đã ra đi không một lời tạm biệt.Nó không hối tiếc vì những gì nó đã làm cho anh.Không biết quyết định của nó lúc đó có đúng không.Nhưng giờ thì mọi chuyện đã qua.Đó sẽ là một ký ức đẹp của nó.Không biết giờ này anh như thế nào?Anh có gia đình nhỏ của mình chưa?hay vẫn dạo biển một mình.Nó vẫn luôn cầu chúc cho anh mọi điều tốt lành.Một thoáng qua như một làng gió mát sẽ làm cho tâm hồn nhẹ nhàng hơn.(gửi bạn bài hát "Tiếng gió lao xao"nhấp vào nhạc của tôi.Chúc bạn vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét