"Sau cơn mưa trời lại sáng" *Dù ai nói bạn gì đi chăng nửa,bạn hãy tin là cuộc sống này là điều kỳ diệu và tốt đẹp*.Hãy học cách đối đầu với thử thách.
Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009
Chỉ tại cái níck
Tự nhiên nó quay lại bảo tôi chơi xỏ nó.Nó nói "Quê quá mày ơi ,ổng biết tao,ổng còn nói tao hâm"hihi
Tôi thật lòng không chơi xỏ nó.Mà tại cái níck của nó hiện rõ tên của nó là: "LTN".Nó còn nói níck nó tiếng anh thì làm gì thầy biết.Trời ơi oan cho tôi quá. Ai biểu khi lập níck không xem kĩ.Thằng Sumo của tôi ơi.
Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009
Khó ngủ
Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009
Gửi thầy đẹp trai
Cám ơn thầy nhiều lắm. Không quá muộn khi em được biết đến thầy.Em tin ở đời có duyên số.Vì có duyên em mới gặp được thầy.Nếu gặp thầy trong một hoàn cảnh khác chắc em sẽ không nói được như thế này đau.Những bài học của thầy em không bao giờ quên.Làm sao mà quên được khi bao nỗi niềm của thầy dốc hết cho tụi học trò,mà nhiều lúc còn lơ đà trong tiết của thầy.Àh Ha
Thầy tôi có một dáng vẻ khá khiêm tốn nhưng thay vào đó là một trí tuệ và một ý chí mà tôi phải nể phục.Thầy tôi không biết có đẹp trai hay không nhưng vụ này thầy tự tin đến nổi cho mình là đẹp trai,đẹp hơn cả thằng hiếu cò và Sumo nữa.Người ta chạy theo xu hướng xe tay ga, thầy tôi thì ngược lại hằng ngày ,đi đâu thầy cũng không rời xa cái xe đạp, trông cũng xì tin lắm chứ bộ.Mà từ lúc trở lại với chiếc xe đạp thấy thầy khoẻ ra và xìtai lắm.....Thầy ơi chừng nào thầy cho tụi em ăn tiệc mừng của thầy đây.(Sẵn đây ai có nhu cầu quen thầy xin liên hệ vào blog này ,nhưng có đều tôi nói trước tiêu chuẩn của thầy tôi hơn cao,nên giờ này ổng mới ế nè,híc híc,....)sẵn nói luôn ổng không có thời gian nhiều cho những việc hẹn hò vô bổ.Sáng ổng đi làm tối về phải đi dạy tới 10h mới mò về nhà.Ai có tinh thần thép thì cứ mạnh dạng liên hệ.Có gì để hỏi ý kiến của ổng đã rồi tôi mới cho bạn nick của ổng ha,vì ổng khó lắm.)
Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2009
Ca khúc: You Rock My World
Trình bày:Michael Jackson
Tác giả:Chưa xác định
Album:Invincible (Remaster)
Nghe ca khúc "You Rock My World"
Vua nạ mặt nạ
Chào bạn
Thất nghiệp
Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009
Xuất phát thấp
Một người đi lên từ hai bàn tay trắng như vậy có phải là xuất phát thấp hay không?
Có một học sinh nhà nghèo nhưng học lại rất giỏi.Anh bạn này trong dáng vẻ thư sinh,vậy mà tối nào cũng phụ mẹ đẩy xe hủ tiếc gõ.Và bưng từng tô đến cho từng người.Ấy vậy có những đứa con thật vô trách nhiệm,họ đã nhiều lúc lẫn trốn về nghề nghiệp của ba mẹ họ.Và họ đâu biết rằng để có được đồng tiền chân chính thì khó biết chừng nào trong cái xã hội ngày nay.Anh bạn kia thì không,anh đã tự nổ lực phấn đấu trong học tập và luôn đối mặt với thực tế.
Một cô bạn sinh ra không may mắn như bao người khác.Ông trời đã vô tình cướp đi đôi chân của cô ấy,nhưng không vì thế mà cô ấy bi quan.Vẫn hằng ngày đi học trên chiếc xe lăn,và giờ đây cô bạn luôn tự hào vì mình đã đứng vững trên đôi chân của riêng mình.Ấy vậy mà không ít những con người được sinh ra lành mạnh,họ đã vô tình hay cố ý làm hủy hoại thân xác mình một cách vô nghĩa.Khi con người ta mất cái gì thì lúc đó mới biết quý và trâng trọng,lúc này họ sẽ nói:"Giá như....."
Xuất phát thấp không có nghĩa là không có hy vọng.Sự xuất phát thấp như người ta giương một dây cung ,khi ta dồn một lực thật mạnh và bật ra thì lúc này sự xuất phát của họ sẽ bay xa hơn.
Khi bạn thất vọng và không tìm ra con đường riêng cho mình thì hãy nghĩ đến điều tốt đẹp nhất mà bạn đã từng trải qua.Không có gì là kết thúc trừ khi bạn từ bỏ nó mà thôi.Bạn hãy nghĩ khi bạn bất hạnh có người còn bất hạnh hơn bạn nhiều.Lúc này đừng ở nhà hãy bước ra ngoài và ngắm nhìn thế giới xung quanh,còn biết bao điều chờ bạn.
Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009
Một ngày buồn
Thứ Tư, 10 tháng 6, 2009
Ra đi
Gửi bạn
Gặp tớ giữa đường bạn đừng ngại tớ nghe
Cứ nhìn tớ như ngày xưa bạn thấy
Đừng nên nghĩ tớ quá xa vời.
Nếu một ngày tớ là kẻ ăn xin
Thì bố thí cho tớ vài kỉ niệm
Dù rất nhỏ nhưng đừng nên khinh tớ
Vì tớ vẫn là tớ của ngày xưa.
Nếu ngày mai tớ chẳng biết đường về,
Hãy chỉ dùm tớ con đường đi đúng đắn
Đừng để tớ sa chân nơi bùn nhớt
Lúc rút chân lên thì đã bẩn rồi.
Nếu ngày mai tớ gặp bạn giữa đường,
Thì ta sẽ gặp nhau và cười nhé.
Đừng nên trách và đừng nên đánh mất
Cả một thời hai đứa bạn bè thân .
Một Lần Về Quê
Chỉ đặt chân đến một lần mà tôi có cảm giác rất thân quen. Nơi đây đã sinh ra ông bà và mẹ cùng các cậu dì của tôi. Không những thế quê hương Đồng Khởi đã đi vào trang lịch sử hào hùng của dân tộc. Hiện nay, những cây cầu dừa không còn nữa, cả chiếc phà đưa đón người con xa quê và du khách đến với miền đất Đồng Khởi. Thay vào đó là chiếc cầu xây khang trang vừa mới được khánh thành năm nay. Không vì thế mà miền đất ngàn dừa mất đi vẻ đẹp đằm thắm của nó.Hình ảnh đã đi sâu vào đời sống.Nó tượng trưng vẻ đẹp và sức sống của con người cần mẫn. Nó còn đem đến nguồn lợi rất phong phú cho sự nghiệp phát triển nước nhà. Ôi! Thương quá quê hương Đồng Khởi.
(Nếu có dịp bạn hãy đến thăm quê ngoại tôi nhé) . Và chúc bạn có chuyến đi thật vui vẻ!
Thứ Ba, 9 tháng 6, 2009
Truyện cười
_Đố bạn con mèo kêu như thế nào?
+Nó kêu: meo meo kêu !
_Còn con chó kêu như thế nào?
+Nó kêu :gâu gâu
_Còn con vịt nó kêu như thế nào?
+Nó kêu :cạp cạp
_Thế còn con mực nó kêu như thế nào?
(Bí rồi phải không?hi hi)
Con mực nó kêu như thế này nè:
" Hàng đại hạ giá đây,mại dzô , mại dzô,......."
hiiiiiiiiiiii
Chuyện Trên Chuyến xe
Trên chuyến xe,tôi và đứa bạn đang trò chuyện.Chợt một tiếng la lên làm tôi giật bắn người:"Dừng xe lại! Dừng xe lại............."
Bác tài cũng hết cả hồn.Một người đàn ông đã trạc tuổi tiến lại gần bác tài ra lệnh:
_"CHO NGỘ LÁI,NGỘ MUỐN LÁI,.................."
Tài xế giận dữ đáp lại:"Lái cái gì mà lái.Ngồi yên đi ông nội để tôi còn lái nữa chứ."
Nhưng ông đó cứ khăng khăng đứng bên bác tài ra lệnh:
_"KHÔNG ! NGỘ MUỐN LÁI,DỪNG XE CHO NGỘ LÁI.NGỘ MUỐN LÁI MÀ!........................"
Một hồi lâu mọi người mới hiểu ý ông ta.
(À! Thì ra là ông ta đang mắc........................................................tè) hiiiiiiiiiii
(Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ.Tại sao lại không cười khi bạn không tốn một đồng mua thuốc)
Cảm xúc
Thứ Hai, 8 tháng 6, 2009
Bà của tôi
Con thật may mắn khi có hai bà ở gần bên.Mỗi bà có một cách thương cháu riêng.Bà nội thì thương cháu theo kiểu nào mà con cảm thấy sợ bà lắm.Con xin lỗi bà nha ,bà nội.Nói thiệt con thương bà lắm.Con không thề phân biệt bà nội hay bà ngoại nhưng xét cho cùng con thương bà ngoại hơn,chắc bà là má của mẹ nên con thương nhiều hay sao ấy.Vì mẹ phải đi lấy chồng(là ba con hiện giờ và cũng là đứa con thứ 6 của nội ấy).Mẹ không báo hiếu nhiều cho ngoại mà đã vội đi lấy chồng.Chắc vậy con thương ngoại hơn.Mà con thương cả hai bà luôn vì đâu ai có hạnh phúc khi còn đầy đủ bà như con.
Con biết là tài hớt tóc của con không thuộc hàng cao thủ.Nhưng cứ đến đầu tháng là ông bà nội lại ngồi yên cho con hớt tóc.Con hạnh phúc lắm khi được hớt tóc cho ông bà (mà nhiều lúc buồn ngủ bị ông bà giật ngược dạy hớt chứ,bật nghe,hi hi)
Và sẵn đây con xin lỗi bà ngoại ,vì con hớt tóc làm hư tóc của ngoại làm bà cứ đội nón luôn(tật tài lanh,hư quá)
Mà con chỉ dám hớt tóc cho ba người thôi,Đó là bà nội,bà ngoại và ông nội.Và chỉ có ba người này dám can dám đưa tóc cho con hớt.Con yêu ông bà lắm.Đôi lúc con cũng hơi làm sao ấy để ông bà buồn.Con xin lỗi ông bà .
Ông bà nói sẽ sống thật khỏe để chứng kiến ngày con theo chồng.Nhưng cái ngày đó con còn không biết là ngày nào,ông bà thương con nói vậy,chứ con biết ngày đó lâu lắm vì giờ này có ai thèm ngó đâu(buồn ghê).
Ai không có bà hoặc đã mất bà thì đừng buồn,vì người bà của bạn thương bạn lắm và luôn dõi theo bước chân của bạn.Cười lên nhé vì khi bạn cười bà của bạn sẽ mỉm cười cùng bạn.Và khi bạn buồn và cô đơn thì bạn đừng nản vì đau đó cũng có người còn buồn hơn bạn.Hãy chia sẽ nụ cười và "sống trong đời sống cần có một tấm lòng"
Nếu bạn may mắn còn bà thì tại sao bạn không đến bên bà,trò chuyện và yêu thương bà.Và đừng làm gì để bà buồn,vì ngoài mẹ đâu đó còn bóng dáng của người bà.
Đừng đợi tới lúc bà ra đi mới khóc
Mẹ
Giọt nước mắt trong đời
Oe oe tiếng khóc trẻ
Vang dội trong lòng tôi ,
Lại một sinh mạng nửa
Mở tiếp trang sách đời.
Tiếng khóc càng vang dội
Khẳng định sự sinh tồn.
Năm tháng rồi dần trôi ,
Tiếng khóc như mất hẳn
Thế vào nụ cười xinh.
Một ngày kia bổng dưng,
Tiếng khóc ấy trở về
Lần này không vang dội,
Chỉ nghẹn ngào trong tim
Từng giọt từng giọt một,
Đè nén trên mắt ai
Khóc cho sự trưởng thành
Khóc cho người bạn tốt
Khóc khi phải lìa xa
Khi bật tiếng khóc ra
Ai cũng muốn hét to,
Để trong lòng vơi đi.
Bao nổi niềm đè nén,
Không thốt được nên lời
Niền vui trong nước mắt,
Nụ cười lẫn lệ rơi,
Đâu ai nào tránh khỏi
Giọt nước mắt trong đời
Phải một lần nhỏ giọt.
Nếu có một đều ước
Còn tôi sẽ không ước gì hết,tôi sẽ nhường điều ước đó cho những người thân yêu của tôi.Vì tôi đã may mắn được sinh ra với một hình hài toàn diện và có một đại gia đình.
Ông trời luôn công bằng khi ban tặng cho ai một cái gì đó.Nếu bạn không may mắn sinh ra với thân hình không được như ý,thì bạn đừng buồn vì bạn chưa khám phá hết con người của bạn thôi.Bạn có chiều cao khiên tốn thì bạn đừng bao giờ tự ái khi đứng trước một người có thân hình cao hơn bạn.Vì ai biết được một ngày nào đó người đó phải ngước xuống nhìn bạn với cặp mắt ngưỡng mộ.Và một khuyết điểm trên khuôn mặt không làm xấu bạn đâu ,mà chỉ có tâm hồn của bạn mới làm mất đi vẻ đẹp của bạn thôi.Chiếc mũi tẹt sẽ làm đẹp thêm cho bạn nếu bạn biết cách ngụy trang nó bằng tấm lòng,bạn hãy mở lòng với một người,lúc đó người ta không để ý đến chiếc mũi bạn nữa đâu mà lúc này họ sẽ nghĩ bạn ngày càng đẹp hơn trong mắt họ.Chứ bạn cứ tự ái với chiếc mũi của bạn thì biết bao giờ bạn thấy được vẻ đẹp thự sự của bạn.
Còn nhiều người bất hạnh hơn mình ,vậy tại sao nhiều lúc mình còn oán trách ba mẹ sao sinh ra mình với thân hình này.Mình phải biết quý tọng bản thân mình đó cũng là cách trả hiếu đối ba mẹ,vì ba mẹ khó khăn lắm mới sinh ra mình.Đừng vì một sự giận ờn và nông nổi để rồi đánh mất đi cái mà ta phải nói lời hối tiếc,và lúc này họ sẽ ước .Và điều ước đó có chắc thực hiện được không hay là phải khóc vì hối tiếc.
Người Thầy
Người thầy thứ hai là thầy Hùng,đã dạy nó thời cấp ba và cũng là môn toán,Thầy trong dữ vậy chứ thương học trò lắm.Xin lỗi thầy,vì e ko có ứng tượng gì về thầy.
Người thứ ba là Thầy Việt Anh,GVCN của nó thời CĐ.Xin lỗi thầy vì lúc đầu lớp e có hành động xem thường thầy.Nhưng thầy ơi tụi e quý thầy lắm.Thầy thật bình dị và cũng dể gần,E biết nhà thầy rồi có gì tụi e sẽ đến thăm thầy.Chúc thầy nhiều sức Khỏe.
Người cuối cùng tôi nói tới là Thầy với nickname là:"Ông thầy đẹp trai" Thầy không để lại cái gì ấn tượng vào lúc đầu.nhiều lúc thấy còn lập dị lắm.Nhưng giờ thì khác rồi.Càng tiếp xúc thấy thầy càng dễ gần và quý thầy hơn.
Cám ơn những người thầy đã cho tôi kiến thức và đạo đức làm người.
Em tôi
Nó nói nếu chị làm xong blog thì chị nhớ viết về em nha.Và hôm nay tôi sẽ kể cho mọi người nghe về đứa em của tôi.
Nó sinh sau tôi 3 năm,nhưng đó chỉ là khoản cách để phân biệt giữa chị và em thôi.Có lần tôi hỏi nó:"Ai là người bạn thân nhất của em.Nó nói:không có ai cả,em chỉ có một người bạn duy nhất đó là chị".Tôi nghe xong sướng lắm và cũng đáp lại chị cũng vậy."Hai chị em tôi xem vậy chứ cãi nhau hoài.Có bữa hai chị em đánh nhau,mà nó dữ thiệt,sẵn trên tay cầm cái chén nó quăn luôn,đúng là hàng Việt Nam chất lượng cao,cái chén đó không bể .Hai chị em đánh nhau đến nỗi ông nội phải qua can.Mà lúc đó hai đứa giống khùng quá(Chắc không dám tái phạm lần nữa đâu,sợ rồi).Sẵn đây nói luôn,hồi nhỏ nó có biệt danh là: chị Đại Tư Đầu Quăn,nghe thấy sợ chưa,xem mặt hiền chứ,đụng vào thì sẽ biết.Mà nó cũng dễ thương niềm hãnh diện của chị nó,vì chị nó xấu mà có đứa em đẹp dễ thương đi đâu ai cũng khen nên cũng thích.Nhà còn hai chị em,mình là chị phải thương yêu nó ,vậy mà nhiều lúc mình thấy bất lực không giúp được gì.Buồn ghê.Mà mỗi lần nó giận là nó rút lên đầu bà chị này.Thương nó lắm.
Tôi có nhiều đứa em lắm không phân biệt em của dì,cô, cậu hay chú.Nó đều thương và sẵn sàng có mặt nếu cần tới nó.Vậy mà nhiều lúc e nó không hiểu.Mà có duyên lắm kiếp này mình mới có dịp làm anh chị em của nhau,thì phải yêu thương nhau,để mai này có ra đi mà không ai hối hận.Chị thương các em lắm. .Mấy chị em mình cùng cố lên ha.Cố lênnnnnnnnnn
The key to life
Người bạn Thành Phố
Mình nhớ bạn lắm,và nhớ luôn cái không khí ở Sài Gòn.Khoản thời gian ở SG là thời gian để lại cho mình nhiều kỉ niệm nhất.Nhớ cái không khí náo nhiệt của nó,dòng người cứ cuốn theo một chiều vô tận.Giữa lòng Sài Gòn mình cảm thấy lạc lõng lắm.Nhiều đêm mình nằm cứ khóc một mình,lúc đó một cái thư gửi tới cũng làm mình mừng phát khóc.Vì lý do riêng mình phải trở về VT.
"Nhớ lắm Sài Gòn và nhớ cả những người bạn đã cho tôi cái tình thật ấm áp"
"I Love Y" "T" TP à.
Nhớ lại vườn xoài
Hôm nay tôi cùng N,L,H đến nhà N thăm ba của N,vì ông bị tai biến mạch máu hiện giờ bị liệt nửa người.Lâu lắm rồi tụi tôi mới có dịp gặp nhau.Nhớ N quá mà tụi tui nhớ nhất là vườn xoài nhà của nó hơn.Nhớ cái thời tụi tôi trốn học lên nhà nó ăn trộm xoài,vì bà của nó quý vườn xoài lắm.Và rồi bà nó mất vườn xoài bán bớt đi.Hôm nay gặp lại nó,cũng như xưa và món mà nó đãi tụi tui vẫn là xoài.Mà lần nào cũng vậy nó đều hái cho tụi tui mỗi đứa một bịch mang về.Bây giờ đứa nào cũng có cuộc sống riêng nhưng khi gặp nhau thì cái tật tham ăn ko bỏ được.Ai cũng dành ăn ko nhường cho đứa nào hết.Kể cả con H nó đang mang bầu 7 tháng.Mà tính toán đúng thiệt cái thời cấp3 nhóm tôi có 5 đứa.Một đứa đang định cư ở Mỹ,còn 4 đứa tôi còn ở lại đây.Lâu lâu cũng gặp và tám chơi.Nhóm tôi sẽ dự đoán là con H se lấy chồng trước mà đúng thiệt nó là đứa lấy trước nhất và giờ này nó đã có bầu.Còn 3 đứa thi chưa có gì cả. Tụi nó còn đoán là tôi sẽ lấy chồng sau cùng mới chết chứ,buồn ghê.Hôm nay đi tôi chở bà bầu H thấy nó là lạ vì cái bụng nó cứ áp sát vào lưng tôi thấy sao sao ấy.Tôi còn gợi y nó nên đặtt con là Lan Phương cái tên nghe thật đẹp.Tên đó tôi định để dành cho đứa con gái của tôi,nhưng nó là đứa sinh trước nên ưu tiên cho nó .Tự nhiên thấy nó mang bầu mà thương cho nó quá,không biết tới phiên tôi thì sao ha?
Trong nhóm tôi là đứa tệ nhất về môi mặt.Nhìn ba N nằm đó tôi thấy có lỗi với ba của tôi lắm.Lớn rồi mà còn làm cho ba lo lắng.Tôi muốn nói lời xin lỗi với ba nhưng không hiểu sao tôi không nói được.Tôi thương ba tôi lắm.
Con xin lỗi ba mẹ,em và những người thương yêu nó.