Thứ Tư, 10 tháng 6, 2009

Một Lần Về Quê

Năm ấy, một năm đối với tôi thật buồn và cũng thật đáng nhớ. Lần đầu tiên tôi được về quê ngoại. Đó là một vùng quê yên bình nhưng lại có một bề dày lịch sử. Cái thời giặc đến chiếm làng đã qua, giờ đây là một màu xanh của hàng ngàn cây dừa đang vươn mình đón ánh bình minh.Đèn đã bắt đầu len lỏi vào từng nhà.Không còn phải chập chờn bởi ánh đuốt trong đêm nữa. Âm thanh bây giờ tuy nhộn nhịp nhưng không vì thế mà nó mất đi âm hưởng đồng dao. Tiếng ếch kêu, nhái bầu, ễnh ương, dế nhuỗi đã tạo ra một bản nhạc mà chỉ quê ngoại tôi mới có được. Không khí ở đây thật khác.Nó không ồn ào như thành thị nơi tôi ở. Đất nước bước vào thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa nhưng ở đây vẫn mang dáng vẻ một làng quê êm đềm, bên hàng dừa, con mương và những người dân đôn hậu.
Chỉ đặt chân đến một lần mà tôi có cảm giác rất thân quen. Nơi đây đã sinh ra ông bà và mẹ cùng các cậu dì của tôi. Không những thế quê hương Đồng Khởi đã đi vào trang lịch sử hào hùng của dân tộc. Hiện nay, những cây cầu dừa không còn nữa, cả chiếc phà đưa đón người con xa quê và du khách đến với miền đất Đồng Khởi. Thay vào đó là chiếc cầu xây khang trang vừa mới được khánh thành năm nay. Không vì thế mà miền đất ngàn dừa mất đi vẻ đẹp đằm thắm của nó.Hình ảnh đã đi sâu vào đời sống.Nó tượng trưng vẻ đẹp và sức sống của con người cần mẫn. Nó còn đem đến nguồn lợi rất phong phú cho sự nghiệp phát triển nước nhà. Ôi! Thương quá quê hương Đồng Khởi.
(Nếu có dịp bạn hãy đến thăm quê ngoại tôi nhé) . Và chúc bạn có chuyến đi thật vui vẻ!

1 nhận xét:

  1. Nếu bạn lấy chồng ở quê ngoại chắc chắn mình sẽ sẽ được 1 chuyến chu du về quê ngoại bạn kết hợp 2 ,3 chiệng luôn...hjhj..

    Trả lờiXóa